Cơ-Đốc-Nhân là một người thánh của Đức Chúa Trời! Thật cao trọng, thật vĩ đại, và thật mầu nhiệm! Cơ-Đốc-Nhân cần phải suy gẫm về khái niệm quen thuộc nhưng rất cao trọng nầy để giúp chúng ta cảm nhận tầm độ và tính chất trọng đại ý nghĩa “người thánh,” và SỐNG một cách xứng đáng như một Môn Đồ của Ba Ngôi Đức Chúa Trời!

1 Cô-rinh-tô 1:2 bày tỏ rõ ràng sự cao trọng, vĩ đại, và mầu nhiệm danh xưng “thánh đồ” như sau, “[Phao-lô] . . . gởi cho Hội Thánh Đức Chúa Trời tại thành Cô-rinh-tô, tức là cho những người đã được nên thánh trong Đức Chúa Jesus Christ, được gọi làm thánh đồ, lại cho mọi người bất luận ở nơi nào, cầu khẩn danh Đức Chúa Jesus Christ chúng ta, là Chúa của những người ấy và của chúng ta.”

Kinh Thánh ban chúng ta những bài học tâm linh như sau: (1) Người tin Chúa Jesus – và ở trong Ngài – người đó được (làm) nên thánh, và (2) Cơ-Đốc-Nhân là một người được Đức Chúa Jesus kêu gọi.
Làm thể nào một Cơ-Đốc-Nhân được gọi là một thánh đồ trong khi vẫn còn những hỗn độn, lộn xộn, hoặc bừa bộn trong cuộc sống? Cụ thể, các tín hữu Hội Thánh Cô-rinh-tô vẫn còn “tranh cạnh,” họ vẫn bè đảng và phe phái, (1:11-13) và phạm tội làm chấn động – không những trong Hội Thánh – cả thành Cô-rinh-tô; và khắp nơi trên thế giới! (5:1)

Sứ Đồ Phao-lô bày tỏ vị trí thánh của một Cơ-Đốc-Nhân. Cơ-Đốc-Nhân không những có một vị trí thánh bắt đầu trong Chúa Jesus Christ; nhưng Cơ-Đốc-Nhân còn cần phải kinh nghiệm sự nên thánh trong cuộc sống hằng ngày. Vị trí thánh là điều một lần xảy ra khi cầu nguyện và mở lòng tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa và Chủ đời sống; trong khi kinh nghiệm sự nên thánh là một tiến trình. Tương tự như một hài nhi chỉ vào đời một lần, còn tăng trưởng và trưởng thành là một tiến trình.

Nên thánh không phải là nỗ lực của việc làm con người, nhưng đó là việc làm của Ba Ngôi Đức Chúa Trời. Cơ-Đốc-Nhân “được nên thánh,” và “được gọi làm thánh đồ.” Cụ thể, 1 Tê-sa-lô-nica 5:23, “chính Đức Chúa Trời bình an khiến anh em nên thánh trọn vẹn.” Và “vì vừa lúc ban đầu, Ngài [Đức Chúa Trời] đã chọn anh em bởi sự nên thánh của Thánh Linh, [Thượng Đế Ngôi Ba] và bởi tin lẽ thật [Ngôi Lời – Thượng Đế Ngôi Hai], đặng ban sự cứu rỗi cho anh em.” (2 Tê-sa-lô-ni-ca 2:13)

Dĩ nhiên tiến trình nên thánh bắt đầu từ giây phút Lời Chúa Jesus được “rao giảng,” được “châm rễ và lập nền” trong Đức Chúa Jesus Christ. (Rô-ma 10:17, Cô-lô-se 2:6, 7) Lời Kinh Thánh khiến Cơ-Đốc-Nhân được nên thánh (Ê-phê-sô 5:26, 1 Ti-mô-thê 4:5). Hơn nữa, nhờ “sự đau đớn” của Đấng Christ Ngài làm nên thánh mọi kẻ tin. (Hê-bơ-rơ 2:11)
Tuy nhiên Tác Nhân chính của sự nên thánh là Đức Thánh Linh. Lời Kinh Thánh bày tỏ, “. . . và nên thánh bởi Đức Thánh Linh.” (Rô-ma 15:16; 1 Phi-e-rơ 1:2; ) “Và nhờ Thánh Linh của Đức Chúa Trời chúng ta, thì anh em được rửa sạch, được nên thánh, được xưng công bình rồi.” (1 Cô-rinh-tô 6:11)

Các thầy tế lễ, thầy thông giáo, và người Pha-ra-si năm xưa – và ngày nay là những người tôn giáo – tưởng rằng nhờ công đức và việc làm họ có thể trở nên thánh! Tuy nhiên từ thời các đấng tiên tri Lời Kinh Thánh đã bày tỏ cách rõ ràng và chắc chắn con người không thể tự biến đổi hoặc tự ban ban sự cứu rỗi cho chính mình như sau: “Người Ê-thi-ô-bi có thể đổi được da mình, hay là con beo đổi được vằn nó chăng? Nếu được thì các ngươi là kẻ đã làm dữ quen rồi, sẽ làm lành được.” (Giê-rê-mi 13:23)

Xin theo dõi tiếp lần tới . . .