Nếu một người “là Sứ Đồ” chắc chắn phải “làm Sứ Đồ” bởi vì đó là bản chất tự nhiên của họ. Tuy nhiên, “làm Sứ Đồ,” thì chưa chắc người đó “là Sứ Đồ.” Hơn nữa “làm Sứ Đồ” nhưng không phải “là Sứ Đồ” liên hệ trầm trọng đến vấn đề đạo đức.
Có một cách biệt rất lớn giữa một hành động và tấm lòng của một người; điều ngày nay chúng ta gọi là động cơ thúc đẩy con người. Chúa Jesus giảng sự cứu rỗi duy bởi đức tin đặt để nơi Ngài là phương tiện duy nhất để tội được tha linh hồn được cứu; và Chúa dạy vấn đề đạo đức rất rõ ràng khi Ngài thi hành chức vụ. Cụ thể, trong bài giảng về Luật Pháp Nước Trời, Chúa Jesus bày tỏ đạo nghĩa Cơ Đốc như sau: “Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo y muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi.” (Ma-thi-ơ 7:21) Và trước khi kết luận bài giảng Chúa Jesus bày tỏ người “làm tôn giáo” là “kẻ làm ác!” (7:23) Chúa Jesus có nặng lời với những người “làm tôn giáo” không? Thưa không! Khi giảng dạy về Luật Thẩm Quyền, Chúa Jesus so sánh dạy dỗ tôn giáo của con người với Đạo Đức Nước Trời như sau: “Hễ ai giận anh em mình thì đáng bị toà án xử đoán; ai mắng anh em mình rằng: Ra-ca, thì đáng bị toà công luận xử đoán; ai mắng anh em mình là đồ điên, thì đáng bị lửa địa ngục hành phạt.” (Ma-thi-ơ 5:21-22).
Một người “làm tôn giáo” có thể vì lợi nhuận cá nhân. Cụ thể, Si-chem vì muốn cướp nàng Đina nên đã không ngần ngại “chịu phép cắt bì.” (Sáng Thế Ky 34:19) Trong thời Tân Ước cũng có người muốn “làm tôn giáo” như thời xưa. Cụ thể, Thầy Trai Trẻ Giàu Có, đã “làm” ra vẻ đạo cao đức trọng tôn giáo để mọi người khâm phục; Thầy Trai Trẻ Giàu Có “làm” – có nghĩa Thầy chưa bị kết án – được một số các điều răn như: không phạm tội, không giết người, không trộm cướp, không làm chứng dối, không làm gian, và “làm” một số hiếu thảo với cha với mẹ. Sau khi “làm” được những điều kể trên – tương tự như số đông những người đạo đức khác trong thế gian không có tôn giáo cũng làm được – Thầy muốn “làm” thêm, và bày tỏ với Chúa Jesus: “tôi phải làm chi” nữa?
Thầy Trai Trẻ Giàu Có chỉ có trình độ tôn giáo đến mức độ biết “làm điều răn” của tôn giáo; nhưng rất tiếc Thầy không biết những điều mặc dù Thầy không “làm” nhưng trong tư tưởng và thái độ của Thầy đối với Đức Chúa Trời thánh khiết những điều đó là tội. Cụ thể, “Tư tưởng ngu dại là tội lỗi!” (Châm Ngôn 24:9a) Và “Hễ ai ngó đờn bà mà động tình tham muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà dâm cùng người rồi!” (Ma-thi-ơ 5:28) Do đó, Chúa Jesus cách yêu thương bày tỏ cho Thầy Trai Trẻ Giàu Có biết điều Thầy “làm” chỉ có thể làm đến một mức độ nào đó trong hữu hạn của một người tôn giáo; nhưng Thầy không phải là [người tôn giáo] yêu thương! (Mác 10:17-22)
Thầy Trai Trẻ Giàu Có cùng những người tôn giáo Pha-ra-si thời bấy giờ bị Chúa Jesus lên án rất nặng nề: “Dân nầy lấy môi miếng thờ kính ta; nhưng lòng chúng nó xa ta lắm. Sự chúng nó thờ lạy ta là vô ích, vì chúng nó dạy theo những điều răn mà chỉ bởi người ta đặt ra.” (Ê-sai 29:13; Ma-thi-ơ 15:8, 9) Những người “làm tôn giáo,” họ “làm” rất hấp dẫn và được khen ngợi!
Chúng ta chọn lựa điều gì? “Làm,” hoặc “là?” “Làm Cơ-Đốc-Nhân,” hoặc chúng ta “là CơĐốc-Nhân?” Thưa cả hai! Chúng ta là Cơ-Đốc-Nhân và chúng ta SỐNG Cơ-Đốc-Nhân! Những suy nghĩ nầy khiến chúng ta tra cứu và khám phá những bản Kinh Thánh khác, những dòng chữ đầu của thơ CÔ-LÔ-SE viết: “Phao-lô – Sứ Đồ của Đức Chúa Jesus Christ.”
Cậy ơn Chúa chúng ta sẽ suy gẫm tiếp 6 chữ kế tiếp của Cô-lô-se 1:1 trong những ngày tới!
Sứ đồ là chức vụ như thể nào? Tổng quát, Sứ Đồ có nghĩa là người được sai đi với một sứ điệp đặc biệt, hoặc người thi hành một nhiệm vụ, một phận sự, hoặc một mệnh lệnh đặc biệt. Cụ thể, trong Kinh Thánh Cựu Ước Hy-lạp chữ Sứ Đồ được bày tỏ: “Ta chịu sai báo cho người một tin dữ,” (1 Các Vua 14:6) và “. . . sai sứ vượt biển, cỡi thuyền bằng lau đi trên mặt nước! Hỡi các sứ giả nhặm lẹ kia, dãy đi đến nước người cao da mởn, . . .” (Ê-sai 18:2) Trong Kinh Thánh Tân Ước chữ Sứ Đồ cũng được bày tỏ, cụ thể Giăng 13:16: “Quả thật, quả thật, ta nói cùng các ngươi, đầy tớ chẳng lớn hơn chủ mình, sứ giả cũng chẳng lớn hơn kẻ sai mình.” Và 2 Cô-rinh-tô 8:23 Sứ Đồ Phao-lô bày tỏ, “Ấy vậy, nói vế Tít, thì là bạn bè tôi, và là người cùng làm việc với tôi ở nơi anh em; còn như hai anh em kia, là sứ giả của các Hội Thánh, tức là sự vinh hiển của Đấng Christ.” Ý nghĩa Sứ Đồ cũng được bày tỏ trong Phi-líp 2:25: “Trong khi chờ đợi, tôi tưởng cần phải sai Ép-ba-phô-đích, anh em tôi, bạn cùng làm việc [sứ giả] và cùng chiến trận với tôi, đến cùng anh em, người cũng là ủy viên của anh em ở kề tôi, đặng cung cấp mọi sự cần dùng cho tôi vậy.” Hê-bơ-rơ 3:1 gọi Chúa Jesus Christ là “sứ giả và thầy tế lễ thượng phẩm mà chúng ta tin theo.”
Sứ Đồ Phao-lô mạnh mẽ tuyên bố Ông là sứ giả được Đức Chúa Trời sai đi với một sứ điệp cụ thể và một sứ vụ rõ ràng. (Ga-la-ti 1:1, Rô-ma 1:1, 1 Cô-rinh-tô 15:1) Chúa Jesus kêu gọi 12 Sứ Đồ danh tánh được liệt kê trong Ma-thi-ơ 10:1-4. Chúa Jesus kêu gọi 12 Sứ Đồ cách cụ thể để họ: “ở cùng Ngài và sai đi giảng đạo.” (Mác 3:14) Sứ Đồ Phao-lô được Chúa kêu gọi đặc biệt khi Ông “chém giết Môn Đồ của Chúa không thôi” và trên đường đến thành Đa-mách, Chúa Jesus đã bắt phục và kêu gọi Phao-lô “để đem danh ta đồn ra trước mặt các dân ngoại, các vua, và con cái Y-sơ-ra-ên.” (Công Vụ 9:1-19, 9:15) Và Sứ Đồ Phao-lô cũng có những thời điểm “ở cùng” Chúa trong những không gian và thời gian khác nhau, và Chúa đã chuẩn bị Phao-lô để “rao truyền Con đó ra trong người ngoại đạo.” (Ga-la-ti 1:11-2:1)
Ngày nay Hội Thánh không còn Sứ Đồ nữa bởi vì những tiêu chuẩn Phi-e-rơ bày tỏ trong Công Vụ 1:21-22 như sau: (1) Sứ Đồ là những người được Chúa Jesus kêu gọi và tiếp nhận sứ điệp và sứ vụ trực tiếp từ Ngài để đi giảng đạo. (2) Sứ Đồ là những người “ở cùng” Chúa Jesus trong khoảng thời gian Chúa thi hành chức vụ trên đất, cụ thể, “từ khi Giăng làm phép Báp-têm cho đến ngày Ngài được cất lên khỏi giữa chúng ta.” Cuối cùng – nhưng quan trọng nhất (3) Sứ Đồ phải là nhân chứng “sự Ngài sống lại” của Chúa Jesus cùng với các Sứ Đồ và những người dân đông thời bấy giờ! “Phải có một người làm chứng cùng chúng ta về sự Ngài sống lại.” Amen! Kinh Thánh Việt ngữ chúng ta bày tỏ một điểm đặc biệt của ngôn ngữ rất thích thú như sau:
“Phao-lô làm Sứ Đồ của Đức Chúa Jesus Christ.” Câu hỏi đặt ra ở đây đó là: “Phao-lô [là] Sứ Đồ của Đức Chúa Jesus Christ;” hoặc “Phao-lô [làm] Sứ Đồ của Đức Chúa Jesus Christ?” Ở đây chúng ta không tìm kiếm sự thảo luận liên quan đến vấn đề ngôn ngữ – vì đó không phải là mục đích của chúng ta – tuy nhiên chúng ta đề cập đến điều – tôi cho là ơn thần hựu của Chúa tể trị – để Cơ-Đốc-Nhân Việt Nam được một bài học thuộc linh hấp dẫn. Có sự khác biệt rất lớn giữa 2 động từ “làm” và “là” trong Việt ngữ của chúng ta. Động từ “làm” theo định nghĩa – bày tỏ một hành động. Ví dụ, làm một công việc, thi hành một mệnh lệnh, cử hành một lễ, hoặc hoàn thành một nhiệm vụ. Tuy nhiên động từ “là” – một động từ đặc biệt – bày tỏ một trạng thái, một tình trạng, một chế độ, một đạo đức, một đặc trưng, một thái độ, một quan điểm, một định hướng, v.v.. Ngôn ngữ luôn có giới hạn của ngôn ngữ; duy chỉ có Ngôi Lời là vô hạn mà thôi! Amen! Có thể nào một người “làm Sứ Đồ” mà không cần “là Sứ Đồ?” Hoặc có thể nào một người “là Sứ Đồ” mà có thể không “làm Sứ Đồ?” Điều nầy có thể xảy ra không?
Xin theo dõi tiếp lần tới . . .
THÌ GIỜ TĨNH NGUYỆN
Cần 21 ngày để tạo nên một thói quen! Làm thể nào để có một thói quen tốt dành thì giờ tương giao (biết được ý muốn của Đức Chúa Trời – qua sự đọc Lời Kinh Thánh; và trình bày duyên cớ
của mình với Đức Chúa Trời – qua sự cầu nguyện) với Đức Chúa Trời; và thói quen nầy sẽ trở nên nếp sống đạo của Cơ-Đốc-Nhân? Sau đây là những bước rõ ràng cụ thể để có một thì giờ tĩnh nguyện.
1. Chọn một thời gian nhất định. Nếu Quý vị chọn một thì giờ tĩnh nguyện nhất định với Chúa như chúng ta lập thời biểu cho những sinh hoạt khác trong ngày, thì chúng ta sẽ dễ dàng có một thì giờ tĩnh nguyện. Tùy theo hoàn cảnh và sinh hoạt của mỗi cá nhân chúng ta chọn một thì giờ nhất định để đọc Lời Kinh Thánh và cầu nguyện với Ba Ngôi Đức Chúa Trời. Ví dụ, nếu Quý vị là người buổi sáng, thì hãy chọn một thì giờ vào buổi sớm mai. Nếu Quý vị là người buổi chiều, thì hãy chọn một thì giờ vào buổi chiều. Riêng cá nhân tôi chọn những giây phút đầu tiên của ngày để dành cho Chúa. Thì giờ trong ngày Quý vị chọn phải là thì giờ tốt nhất cho tâm trí, tinh thần, và tình cảm trong sinh hoạt hằng ngày của Quý vị.
2. Chọn một chỗ cố định. Chọn một chỗ thích hợp để dành thì giờ tĩnh nguyện với Ba Ngôi Đức Chúa Trời là điều quan trọng để tạo nên một thói quen tốt tương giao với Chúa. Cụ thể, Quý vị có thể chọn phòng làm việc trong nhà để làm một chỗ cố định đến với Chúa mỗi ngày. Quý vị nên chọn một chỗ yên tĩnh, tương đối cách ly với những sự ồn ào náo nhiệt trong cuộc sống gia đình. (Chọn một thì giờ cũng quan trọng không kém một chỗ cố định.) Chỗ cố định cần phải có bàn ghế, ánh sáng đủ, và đầy đủ bút viết, giấy mực, v.v.. Nơi Quý vị có thể đến và sẵn sàng để đọc Lời Kinh Thánh và ghi chép những điều mình đọc, những điều được Chúa dạy dỗ, những điều để suy gẫm, và nhất là những thắc mắc.
3. Chọn một thời lượng nhất định. Thì giờ tĩnh nguyện kéo dài bao lâu? Chọn một thời lượng thực tế để có thể tạo nên một ký thác và thói quen dành thì giờ với Ba Ngôi Đức Chúa Trời mỗi ngày. Thời lượng bắt đầu để có một thì giờ tĩnh nguyện khoảng từ 15-20 phút. Theo thời gian trôi qua và khi thói quen tốt trở thành một nếp sống tâm linh, thì giờ tĩnh nguyện sẽ càng ngày càng tăng cao dần. Nhưng để bắt đầu nên có một thì giờ ngắnvà thực tế. Nên nhớ vạn sự khởi đầu nan! Con người đời thường quen nói chuyện với người thân thương, người mình thích, người làm ích lợi cho mình, người nhiều chuyện, v.v.. Tuy nhiên tập tành để có một mối tương giao với Chúa của muôn chúa, Vua của muôn vua – đây không phải là điều tự nhiên có được sau khi cầu nguyện tin Chúa – phải có một quyết tâm và một sự trả giá về thời gian. Thì giờ là tiền bạc! Chúng ta dâng Chúa điều thực tế nhất để đánh đổi có một sự tương giao thân mật gần gũi với Ngài!
4. Chọn một cấu trúc tổng quát cho thì giờ tĩnh nguyện. Suy nghĩ về thời lượng cho những phần của thì giờ tĩnh nguyện. Thì giờ tĩnh nguyện cần phải có những yếu tố căn bản cần thiết. Đây gần như là “chương trình nghị sự” buổi gặp gỡ giữa chúng ta và Đức Chúa Trời! Có một cấu trúc căn bản cho thì giờ tĩnh nguyện giúp chúng ta không lãng phí thời gian, tập trung, có chủ đích – nhằm tạo sự thích thú và thoả lòng trong những giây phút chúng ta đến gần với Chúa. Sau đây là những điều cần thiết cho một thì giờ tĩnh nguyện.
5. Chọn một sách trong Kinh Thánh. Cầu nguyện xin Chúa cho đọc một sách – có thể là một sách Tin Lành hoặc một thư tín ngắn – trong Kinh Thánh. Tại sao phải chọn một sách để đọc thay vì đọc một cách ngẫu nhiên hoặc cảm hứng? Nên nhớ giờ tĩnh nguyện là thì giờ giúp chúng ta vun xới nếp sống tâm linh của mình với Đức Chúa Trời. Hy vọng sau một khoảng thời gian với Chúa trong Lời Kinh Thánh chúng ta sẽ có một số kiến thức căn bản về chính Chúa. Mỗi sách trong Kinh Thánh đều có một chủ đề chính, một khi đọc trọn một sách điều đó giúp chúng ta dễ dàng học hỏi và suy gẫm để biết Chúa Jesus cách rõ ràng hơn. Đọc Lời Kinh Thánh Chúa là một cách thực tế chúng ta lắng nghe và tìm hiểu ý muốn của Ba Ngôi Đức Chúa Trời cho đời sống cá nhân mình. Ngắn gọn, “Chúa muốn tôi lắng nghe, học, và Chúa muốn tôi làm điều gì?” Không nhất thiết chúng ta sẽ hiểu hoàn toàn điều chúng ta đọc! Xin nhớ điều nầy cách rõ ràng! Điều không hiểu hoặc thắc mắc, chúng ta có thể đem trình với Chúa trong phần kế tiếp của thì giờ tĩnh nguyện và xin Chúa giải bày cho chúng ta!
6. Chọn thì giờ cầu nguyện với Ba Ngôi Đức Chúa Trời. Đọc Lời Chúa là một cách chúng ta lắng nghe sự phán dạy của Chúa; cầu nguyện là cách chúng ta trình bày duyên cớ của mình cho Đức Chúa Trời! Chúng ta có thể cầu nguyện lại những điều chúng ta đọc từ Lời Kinh Thánh Chúa và xin Chúa cho chúng ta có ân điển đủ để làm những điều mới đọc. Đồng thời cũng trình bày điều chúng ta đọc chưa hiểu, hoặc thắc mắc của chúng ta về Lời Kinh Thánh và xin Chúa tiếp tục mạc khải và chỉ tỏ cho chúng ta. Chúng ta thường suy nghĩ cầu nguyện là “cầu nguyện,” và cầu nguyện là “nói!” Tuy nhiên trong thì giờ cầu nguyện, từ nơi yên lặng và sâu thẳm của tấm lòng, chúng ta cũng có thể “lắng nghe” tiếng Chúa phán với chúng ta trong giây phút cầu nguyện nữa! Giữa những náo động, ồn ào chung quanh, v.v., “Sau cơn động đất có đám lửa; nhưng không có Đức Giê-hô-va trong đám lửa. Sau đám lửa, có một tiếng êm dịu nhỏ nhẹ.” (1 Các Vua 19:12) Thật phước hạnh! Những giây phút chúng ta suy gẫm Lời Kinh Thánh, là cơ hội chúng ta lắng nghe sự phán dạy của Chúa và áp dụng cho mỗi cuộc đời chúng ta!
7. Chọn một bản thánh ca để ca ngợi tôn vinh Chúa. Quý vị có một thánh ca ở nhà không? Trong thời đại iPad, iPhone, v.v., chúng ta rất dễ dàng vào những website thánh ca Tin Lành! Chúng ta có thể đọc lời bài hát, hoặc hát ca ngợi Chúa trong thì giờ tĩnh nguyện! Không nhiều thì ít chúng ta từng nghe nói “mỗi lần mở Kinh Thánh ra định đọc
là buồn ngủ, ngáp vắn, ngáp dài?” Nếu đứng dậy và hát ca ngợi Chúa, thì khó một ai có thể buồn ngủ, hoặc ngáp vắn ngáp dài! Chúng ta có thể hát không đúng nhạc, hoặc hát không chính xác hoặc hát không hay như một ca sĩ; nhưng hãy bày tỏ tấm lòng chân thật của mình với Ba Ngôi Đức Chúa Trời! Chúng ta cần phải ý thức: ma-quỷ không muốn chúng ta đến với Đức Chúa Trời và có thì giờ cầu nguyện! Trong danh của Chúa Jesus Christ chúng ta cầu nguyện xin Chúa xua đuổi ảnh hưởng của quyền lực sự tối tăm để chúng ta có thể tỉnh táo và tự do đến với Chúa! “Đức Chúa Jesus đáp rằng . . . Ngươi PHảI hết lòng, hết linh hồn, hết trí khôn, hết sức mà kính mến Chúa là ĐứC CHÚA TRờI ngươi.” (Mác 12:30) Thì giờ tĩnh nguyện với Chúa không phải là một thì giờ máy móc, nhàm chán, đơn độc, từ chương, v.v., nhưng là
một thì giờ sống động – từ một Đức Chúa Trời sống động – với một đời sống tâm linh sống động; một sự sống dư dật! (Giăng 10:10) “Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, Đấng đã đem ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô: Hãy hả hoác miệng ngươi ra, thì ta sẽ làm đầy dẫy nó!” (Thi Thiên 81:10) Đây là điều Chúa hứa, xin chúng ta hãy kinh nghiệm điều Chúa hứa!
8. Chọn một cuốn sổ ghi chép. Đây không nhất thiết là cuốn sổ “nhật ký,” nhưng đây là “hồ sơ” ghi chép điều học được từ Kinh Thánh, những lời cầu nguyện trình dâng Chúa, những thắc mắc, v.v.. Chúng ta không cần viết thành câu văn đầy đủ, nhưng có thể minh hoạ bằng hình vẽ, hoặc dùng dấu hiệu, v.v.. Những điều ghi chép nầy là bằng chứng quý giá rõ ràng khi ôn lại, chúng ta thấy sự thành tín của Ba Ngôi Đức Chúa Trời khi Ngài trả lời sự cầu xin, chỉ tỏ những thắc mắc về Lời Ngài trong tương lai, v.v.. Không có gì thoả lòng hơn khi nhận thức những lời cầu nguyện của chúng ta được Chúa trả lời! Không có
gì khoái lạc hơn những thắc mắc trước đây của chúng ta về Lời Kinh Thánh được Chúa lần hồi bày tỏ! Những điều nầy sẽ khích lệ chúng ta dành thì giờ tĩnh nguyện với Chúa!
9. Chọn nhờ cậy Chúa và vẹn lòng trung tín. Cầu nguyện xin Chúa thêm sức mở đường. Cầu nguyện xin Chúa bảo vệ khỏi những ngăn trở phá quấy của ma quỷ. Quyết tâm ký thác, bằng lòng trả giá, và nỗ lực hoàn toàn để có thì giờ tĩnh nguyện mỗi ngày. Rất có thể chúng ta phải đi ngủ sớm đêm trước để dành thì giờ buổi sáng hôm sau với Đức Chúa Trời cách không vội vàng! Rất có thể chúng ta quyết định tắt máy điện toán, TV, quyết định ra về sớm khỏi buổi tiệc tối hôm qua để dành thì gặp gỡ Chúa Jesus sáng sớm ngày hôm sau! Trong trường hợp không giữ được thì giờ tĩnh nguyện ngày hôm nay, xin chúng ta cầu
nguyện với Chúa và tiếp tục ngày hôm sau! Xin hãy nhớ, “Vì chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ quyền, cùng thế lực, cùng vua chúa của thế gian mờ tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời vậy!” (Ê-phê-sô 6:12) Chúng ta không phải là đối thủ của ma quỷ! Xin hãy nhờ cậy Chúa!
10. Chọn uyển chuyển, linh động, và sửa đổi thời giờ tĩnh nguyện cũng như cấu trúc khi cần thiết. Cậy ơn Chúa nếu cần thay đổi, thì chúng ta sẵn sàng thay đổi, hoặc bổ sung để có một thì giờ phước hạnh với Chúa mỗi ngày nơi chân Ngài! Chuẩn bị. Quý vị cần Kinh Thánh, cần viết đen, viết đỏ, viết xanh, và bút màu đánh dấu, một cây thước nhỏ, và một sổ ghi chép. Quý vị cầu nguyện xin Chúa ban phước cho cá nhân mình có được thì giờ tĩnh nguyện phước hạnh để mỗi người chúng ta trở nên nguồn phước cho gia đình, Hội Thánh, và người chưa biết Chúa. Cầu nguyện! Cầu nguyện! Và cầu nguyện! Xin Chúa ban thêm ơn ban thêm sức cho chúng ta! Tuyệt đối không bao giờ bỏ cuộc!!! Hãy nhớ: không có điều gì giá trị mà dễ dàng! Không có điều gì giá trị – nhất là giá trị đời nầy và giá trị vĩnh cữu mà dễ dàng hoặc không trả giá!
Tôi văn không hay, chữ không giỏi, và ngoại ngữ không rành, nhưng mạn phép xin trích một câu bày tỏ của E. M. Bounds – là người viết đầy đủ về sự cầu nguyện, “To be little with God is to be little for God.”
Xin mời Quý vị chúng ta bắt đầu đọc sách CÔ-LÔ-SE.
CÔ-LÔ-SE 1:1-2
Câu 1 Phao-lô làm Sứ Đồ của Đức Chúa Jesus Christ theo ý muốn Đức Chúa Trời và [cùng] Ti-mô-thê là anh em ở thành Cô-lô-se người thánh và trung tín Câu 2 [gởi cho] Các anh em trong Đấng Christ [nguyền xin] ân điển anh em [được] và bình an ban cho bởi Đức Chúa Trời là Cha chúng ta
___________________________________________________
Trong thơ Sứ Đồ Phao-lô viết gởi tín hữu Hội Thánh Cô-lô-se có đề cập 3 thành phần: (1) Phaolô, (2) Ti-mô-thê, và (3) Các anh em. Điều nầy có thể trở nên quá bình thường trong phần mở đầu một bức thư Sứ Đồ Phao-lô gởi cho những Hội Thánh khác nhau. Nhưng nếu suy gẫm kỹ lưỡng chúng ta sẽ khám phá những áp dụng cụ thể vào nếp sống đạo Cơ-Đốc-Nhân cách rất tốt đẹp và giá trị. Trước hết, Cơ-Đốc-Nhân phải ý thức “mình là ai.” “Tôi là ai?” Phao-lô, Ti-mô-thê, hoặc các anh em trong Đấng Christ là danh từ riêng và danh từ chung của những con người thật nhằm bày tỏ những vai trò và trật tự trong cấu trúc của Hội Thánh Đức Chúa Trời. “Tôi là ai?” “Tôi tưởng tôi là ai?” và “Tôi muốn trở thành ai?” là ba bày tỏ khác biệt một cách quan trọng về một con người. Ba khác biệt kể trên bày tỏ những tiêu chuẩn được bày tỏ rõ ràng trong Kinh Thánh. Phao-lô là một Sứ Đồ của Đức Chúa Trời bởi vì Ông là người được Chúa kêu gọi. (c. 1a) …
Xin theo dõi tiếp ngày mai . . .