2:9a) Chúng ta xem lại Cô-lô-se 1:1-2a,
Phao-lô
[Là(m)] Sứ Đồ của Đức Chúa Jesus Christ
theo ý muốn Đức Chúa Trời
và [cùng]
Ti-mô-thê
(là) anh em
(1) ở thành Cô-lô-se
(2) người thánh

(3) trung tín
Làm thể nào Cơ-Đốc-Nhân gọi người cùng đức tin là “anh em” trong khi chúng ta không có những ràng buộc liên hệ gia đình? Làm thể nào chúng ta “nhận” nhau là “anh em” trong cùng niềm tin, hoặc cùng nhà thờ? Chữ “anh em” có phải trở nên một sáo ngữ bày tỏ mối liên hệ tổ chức của những người ở cùng “thành Cô-lô-se” chăng?
Làm thể nào Sứ Đồ Phao-lô gọi Ti-mô-thê là người anh em? Về phương diện tuổi tác, kiến thức, kinh nghiệm, mối liên hệ thầy trò, chức vụ, và vai trò, v.v., hoàn toàn chênh lệch giữa Phao-lô và Ti-mô-thê, nhưng tại sao Sứ Đồ Phao-lô gọi Ti-mô-thê “là anh em?”
Sứ Đồ Phao-lô có mối quan hệ thật đặc biệt với Ti-mô-thê – không phải là mối quan hệ lịch sự xã giao nhằm tìm kiếm sự giúp đỡ hoặc nương cậy lẫn nhau khi có cần trong cuộc sống hoặc trong sinh hoạt niềm tin. Nhưng mối quan hệ “anh em” giữa Sứ Đồ Phao-lô tôn trọng Ti-mô-thê là mối quan hệ trang bị nhằm trao quyền cho phép Ti-mô-thê hầu việc Đức Chúa Trời cách thành công trong tương lai gần.
Ti-mô-thê được Đức Chúa Trời kêu gọi vào chức vụ, và ông phục vụ Đức Chúa Trời cùng với Sứ Đồ Phao-lô như được bày tỏ, “chúng tôi là bạn cùng làm việc với Đức Chúa Trời.” (1 Côrinh-tô 3:9 a) Ngoài ra Sứ Đồ Phao-lô miêu tả mối quan hệ giữa Ông với Ti-mô-thê như sau trong 1 Tê-sa-lô-ni-ca 3:2, “Ti-mô-thê, là anh em chúng tôi, tôi tớ của Đức Chúa Trời, kẻ giúp việc đạo Tin Lành của Đấng Christ.” Và Sứ Đồ Phao-lô tiếp tục đề cập uy tín của Ti-mô-thê – như người anh em thật – trong những thư tín khác, cụ thể Phi-líp 2:19-23, “Ti-mô-thê . . . tôi không có ai như người đồng tình với tôi để thật lòng lo về việc anh em: ai nấy đều tìm lợi riêng của mình, chớ không tìm của Đức Chúa Jesus Christ. Nhưng anh em đã biết sự trung tín từng trải của người; và biết người là trung thành với tôi về việc Tin Lành, như con ở với cha vậy.”
Sứ Đồ Phao-lô không chỉ gọi Ti-mô-thê “là anh em,” nhưng Phao-lô còn tôn trọng Ti-mô-thê ngang hàng với Ông như một “tôi tớ của Đức Chúa Trời, kẻ giúp việc đạo Tin Lành của Đấng Christ.” Sứ Đồ Phao-lô đã quở trách và ngăn cấm tín hữu Hội Thánh Cô-rinh-tô “chớ có ai khinh người!” (1 Cô-rinh-tô 16:10 và 11)
Ngày nay mặc dù Cơ-Đốc-Nhân gọi nhau là “anh em,” nhưng rất có thể trong sự kín dấu của tư tưởng, suy nghĩ, thái độ, lời nói, hoặc hành động, chúng ta có thể khinh người “anh em” vì họ không có tuổi tác, kinh nghiệm, tiền bạc, chức vụ, địa vị, v.v.. Xin chúng ta hãy ăn năn! Xin Chúa thương xót linh hồn chúng ta! “Lòng yêu thương phải cho thành thật.” (Rô-ma 12:9a)

Xin theo dõi tiếp lần tới . . .