Bài Học Kinh Thánh # 10 SỐNG HIỆP MỘT
(Ê-phê-sô 2:11-3:13)
1. Giới Thiệu.
Bản chất tội lỗi tự nhiên của loài người là xây dựng những hàng rào bảo vệ để xua đuổi những người khác. Chúng ta chắc từng chứng kiến tình trạng chia rẽ, phân tranh, cô lập, và kỳ thị. Kể từ khi loài người nổi loạn trong Vườn Địa Đàng làm tan vỡ mối liên hệ giữa con người với Đức Chúa Trời, chúng ta kinh nghiệm sự khó khăn để chung sống với nhau cách bình an. Mỗi hôn nhân, gia đình, và nhà thờ – kể cả nhà thờ tại Ê-phê-sô – cộng đồng, và quốc gia gắng sức để giữ sự hoà hợp và hoà bình. Sự sa ngã – do tội lỗi gây nên – của loài người tạo nên những tình cảm giận ghét, xa lánh, và nghi ngờ; dẫn đến thành kiến, hiểu lầm, bất đồng ý kiến, tranh chấp, và ngay cả những cảnh đấu đá nhau. Hội Thánh đầu tiên của thời Sứ Đồ Phao-lô gồm có người Do Thái tin Chúa Jesus. Tuy nhiên họ vẫn tranh chiến để vượt thắng thành kiến chống nghịch lại người ngoại – không phải là người Do Thái – họ cũng trở nên Cơ-Đốc-Nhân nữa. Sứ Đồ Phao-lô bày tỏ cho các tín hữu Hội Thánh Ê-phê-sô biết Chúa Jesus là Hoàng Tử Hoà Bình (Ê-sai 9:6) và là chìa khoá của sự hiệp nhất trong nhà thờ. Duy chỉ Chúa Jesus mới có thể đem chúng ta vào mối quan hệ đúng đắn với Đức Chúa Trời. Duy chỉ Chúa Jesus mới có thể đập vỡ những bức tường ngăn cách thành kiến tổn hại và hiểm độc phân rẽ con người với nhau.
2. Bài Học Kinh Thánh. 2.1. Sứ Đồ Phao-lô đã miêu tả cảnh ngộ thuộc linh của người ngoại tại Hội Thánh Ê-phê-sô như thể nào? Những tín hữu Do Thái có sự thuận lợi trong những phương diện nào? Xin đọc thêm Rô-ma 3:1-2; 9:4.
2.2. Xin đọc Ê-phê-sô 2:11-12 nhiều lần. Người ngoại tin Chúa bị “nhận định” như thể nào trong Hội Thánh đầu tiên tại Ê-phê-sô? Có những nhận định tương tự hoặc khác biệt nào trong Hội Thánh Chúa ngày nay?
2.3. Ê-phê-sô 3:6-9 bày tỏ sứ mệnh và sự kêu gọi của Sứ Đồ Phao-lô như thể nào?
3. Kết Luận.
Truyền Đạo 4:9 bày tỏ: “Hai người hơn một, vì họ sẽ được công giá tốt về công việc mình.” Tuy nhiên, thật sự “hai người hơn một” khi hai người hiệp một với nhau! Khi có sự hiệp một với nhau, Truyền Đạo tiếp tục mặc khải lợi ích như sau: “Nếu người này sa ngã, thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên.” (4:10a) Khi không có sự hiệp một, thì “khốn thay cho kẻ ở một mình mà sa ngã, không có ai đỡ mình lên!” (4:10b) Sự nối kết của chúng ta với Đấng Christ là căn bản cho sự hiệp một giữa những người tin Chúa với nhau.